Tôi Chỉ Là Nhân Vật Phụ Trong Tiểu Thuyết

Chương 3



3

Tôi thu mình trong góc và bắt đầu nhớ lại cốt truyện gốc.

Cuốn tiểu thuyết này chủ yếu miêu tả quá trình nam chính, Kỷ Thì Dã, theo đuổi vợ trong tình cảnh đau thương, và năm năm sau nữ chính, Nguyễn Bạch Điềm, trở về với con. Vì thế tôi nghĩ mãi cũng chẳng nhớ được tên của anh trai Kỷ Thì Dã là gì. Ngoài một vài cảnh ấn tượng, tôi không thể nhớ thêm chi tiết nào.

Chỉ nhớ rằng lúc chết, Kỷ Thì Dã mới hai mươi bảy tuổi.

Giờ thì anh ta đã tỉnh dậy, ông lão vui mừng ra mặt, chống gậy bước đến trò chuyện với anh ta vài câu, rồi quay lại nhìn tôi.

“Sao cháu đứng xa thế?” Ông lão mỉm cười hòa nhã vẫy tay với tôi, “Lại đây nào.”

Lúc hôn thì chẳng thấy ngại ngùng, giờ tôi lại bối rối không biết phải làm gì.

Thậm chí còn bước đi lệch tay lệch chân.

Làm sao đây, tôi chỉ muốn chạy trốn.

“Đây chắc chắn là người có phúc, ông không nhìn nhầm đâu.”

Tôi cười gượng.

Bước đến gần ông lão, ông vỗ vai tôi, rồi giới thiệu với anh ta: “Thì Tuế, đây chính là vợ tương lai của cháu.”

Tôi: “?”

Đợi đã… cái này quá đột ngột rồi!?

Người ta mới tỉnh dậy sau hôn mê, ông cũng không hỏi ý kiến của anh ta sao?

Ánh mắt đen láy của Kỷ Thì Tuế nhìn thẳng vào tôi, ánh nhìn rất sâu.

Khuôn mặt anh ta vẫn nhợt nhạt, điểm nổi bật duy nhất là đôi môi đỏ, có lẽ là do tôi vừa hôn quá lâu.

Nhưng mà khoan, anh ta hôn mê lâu như vậy, sao hơi thở vẫn còn thơm tho nhỉ?

Thật kỳ lạ.

Tôi xấu hổ gãi sau gáy, tránh ánh mắt anh ta.

Chỉ muốn chạy trốn thật nhanh.

Tôi không muốn dính dáng gì đến những người xung quanh nam chính và nữ chính.

Tôi nghe thấy anh ta nói với giọng kim loại đó: “Hệ thống, lần đầu gặp tình huống này, tôi nên nói gì?”

Thật sự là hệ thống à?

Hệ thống đáp: “Tôi cũng không biết, đây là lần đầu chúng ta nhận nhiệm vụ trong thế giới ngôn tình mà… Nói mới nhớ, ký chủ à, anh không thấy ngượng sao? Khi cô ấy hôn ký chủ, rõ ràng não anh đã trống rỗng.”

Kỷ Thì Tuế: “…”

Kỷ Thì Tuế nói với hệ thống của mình: “Cảm ơn, lần đầu tiên tôi biết thế giới ngôn tình không có ai là người bình thường.”

Hệ thống quay lại chủ đề chính: “Hay là theo thông lệ quốc tế, ký chủ cứ nói ‘Xin chào’ trước đã?”

Ngay giây tiếp theo, tôi nghe thấy Kỷ Thì Tuế khàn giọng nói với tôi một câu: “Xin chào.”

Anh ta dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Tôi là Kỷ Thì Tuế.”

Trong đầu anh ta thì đang nghĩ: “Cổ họng khô quá, sao trong phòng bệnh này nhiều người thế mà không ai rót nước cho tôi?”

Tôi cũng gật đầu đáp lại: “Tôi là Từ Niệm.”

Có nên rót cho anh ta một ly nước không nhỉ? Tôi băn khoăn một chút.

“Được rồi, được rồi,” ông lão vui vẻ nói, “Vậy ta sẽ về trước nhé,” ông quay sang nhìn tôi, nụ cười đầy ẩn ý, “Nhớ chăm sóc nó thật tốt.”

Tôi gật đầu.

Trong hợp đồng năm mươi triệu có ghi rõ, nhiệm vụ của tôi thực ra chỉ là chăm sóc Kỷ Thì Tuế.

Nói là kết hôn, nhưng thật ra giống như làm bảo mẫu hơn.

Ông lão và những người áo đen rời đi rất nhanh, vì số tiền đó, tôi cũng diễn kịch một chút, tiễn họ ra đến cửa phòng bệnh.

Trong thời gian đó, tôi không nghe thấy tiếng nói của Kỷ Thì Tuế và hệ thống.

Tôi đứng tựa vào cửa phòng, nhớ lại lúc tôi thu mình trong góc trước đó, cũng không nghe được tiếng nói trong đầu Kỷ Thì Tuế.

Chẳng lẽ… Tôi nhìn xung quanh, tầm nghe của tôi chỉ giới hạn trong bán kính năm mét quanh Kỷ Thì Tuế?

Kỷ Thì Tuế ngồi trên giường, im lặng nhìn tôi.

Tôi tiến lại gần anh ta.

“Niệm Niệm.” Anh ta nở một nụ cười nhẹ nhàng, giọng nói khẽ như gió thoảng, mỏng manh như lông vũ, nhẹ đến mức tôi tự hỏi mình có nghe nhầm không. Anh ta nói: “Có thể rót cho tôi một ly nước được không?”

Tôi không quan tâm anh ta gọi tôi bằng gì, theo phản xạ, tôi nhanh chóng rót nước cho anh, không thể lơ là với năm mươi triệu chưa đến tay.

Có lẽ vì hôn mê quá lâu, bộ đồ bệnh nhân trên người anh ta trông rộng thùng thình, cổ tay lộ ra rõ các khớp xương gầy guộc. Anh ta cầm ly nước, uống rất chậm.

Hệ thống: “Ký chủ, anh khát đến vậy mà vẫn uống chừng mực thế.”

Tôi nhạy bén nghe thấy từ khoá: “Khát.”

Chưa đợi anh ta uống xong, tôi lại rót thêm hai ly nước, đứng đợi bên cạnh.


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner