Sau Khi Xuyên Sách, Trùm Phản Diện Đã Yêu Tôi

Chương 5



*

Mấy ngày liên tục, Trần Tế Xuyên đều ở khách sạn.

Gọi điện thoại mấy lần cho anh ấy đều do thư ký nhận, không phải đang họp thì chính là đang hẹn gặp khách hàng.

Đồ ăn chuẩn bị tỉ mỉ được đưa đến công ty cũng bị lễ tân ngăn lại.

Hoàn toàn không có cơ hội chạm mặt với anh ấy, chinh phục kiểu gì đây?

Chinh phục cái rắm!

Lòng tôi như tro tàn, mặc kệ luôn!

Hệ thống nhảy ra: “Hay là cô dùng sắc dụ dỗ đi?”

Tôi: ? Có tin tao đấm cho một phát không!

Nhưng trong đầu lại hiện ra khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng và tám múi cơ bụng rắn chắc của Trần Tế Xuyên.

Tôi lắc đầu, vứt bỏ những thứ đồi trụy trong đầu!

“Mợ chủ, lễ phục cho bữa tiệc đêm nay đã được đưa tới rồi.” Thím Lưu giúp tôi đi xem lễ phục.

Sau khi nhậm chức, ngày nào Trần Tế Xuyên cũng có xã giao, phần lớn thời gian đều là anh ấy dự tiệc một mình, trừ những trường hợp như đêm nay, cần có vợ đi cùng.

Đến cửa khách sạn, Trần Tế Xuyên đã mấy ngày không gặp mặc một chiếc áo đuôi tôm màu đen, mang theo khuôn mặt nghiêm túc đó, trông lạnh lùng lại xa cách.

Tôi đứng ở nơi cao, nhìn anh ấy đi lên từng bước.

Giày da màu đen dừng lại bên cạnh giày cao gót màu đỏ, tay trái người đàn ông cong lên, ra hiệu cho tôi khoác vào.

Tôi quay đầu giả vờ như không nhìn thấy, mang theo túi nhỏ đi về phía đại sảnh.

Mấy ngày nay tôi đã ăn bơ mấy lần rồi, dựa vào cái gì mà phải phối hợp với anh chứ?

Không thể chiều chuộng đàn ông được, chiều một cái là được đà lấn tới ngay.

Hệ thống cuống lên: “Cho xin đi chị hai, cô phải chinh phục anh ta chứ không phải là chọc giận anh ta.”

Trần Tế Xuyên không hề tức giận, nhíu mày lại, đi theo sau tôi.

Bước vào sảnh tiệc, người xung quanh rối rít liếc mắt.

Tôi đi đằng trước, Trần Tế Xuyên ở phía sau, mọi người tự giác nhường đường.

Ánh mắt rơi trên người tôi từ bốn phương tám hướng, có hâm mộ, cũng có không ít sự trào phúng.

“Bây giờ Nguyễn Hạ đã là gà rừng biến thành phượng hoàng rồi.” Mấy phu nhân nhà giàu ở bên cạnh xì xào bàn tán.

“Đúng vậy, trèo lên được Trần Tế Xuyên, đừng nói là cô ta, gần đây ngay cả cổ phiếu của Nguyễn thị cũng đang tăng mạnh đó.”

“Ha, Trần Tế Xuyên chỉ là một đứa con riêng thôi. Đừng thấy ông cụ Giang ngoài mặt thiên vị hắn, thực tế là đang trải đường cho Giang Thần đó.”

“Nói thế nào? Dù sao Trần Tế Xuyên cũng là con trai ruột của ông ta mà.”

“Nhà bọn họ gây thù hằn quá nhiều, nội bộ phân chia bè phái, cộng thêm chuyện trốn thuế trước đó, bây giờ là trong lo ngoài loạn. Ông Giang vì ổn định lòng người nên mới nâng đỡ hắn thượng vị, đợi Giang thị ổn định rồi, người đầu tiên bị phế bỏ chính là Trần Tế Xuyên hắn!”

“Tại sao phải phế bỏ Trần Tế Xuyên chứ, hắn là nhân tài thương nghiệp đó.”

“Nhân tài thì sao, mấy người đừng quên, mẹ của Trần Tế Xuyên làm nghề gì.”

“Đúng thế đúng thế, kiểu nhà giàu như nhà họ Giang sẽ không để con trai của một con đĩ thừa kế đâu.”

Lời nói sắc bén như từng thanh kiếm bén nhọn, toàn bộ phóng về phía người đàn ông bên cạnh tôi.

Tôi ngẩng đầu nhìn Trần Tế Xuyên, vẻ mặt anh bình tĩnh, bưng ly rượu gật đầu mời rượu với chủ tiệc.

Có lẽ anh ấy đã nghe những lời này từ nhỏ đến lớn, đã miễn dịch rồi.

Tôi nhấc váy, chậm rãi đi đến bên cạnh đám phu nhân, tiểu thư nhà giàu kia.

Thấy tôi đến, bọn họ đều im lặng.

Tôi bưng ly rượu mà người phục vụ đưa tới, lại cười nói: “Các cô nói chuyện thật là dễ nghe, Khai Tắc Lộ [*] dành cho miệng là của nhãn hiệu nào vậy?”

[*] Khai Tắc Lộ dùng cho người bị táo bón, giúp bôi trơn khiến phân dễ đi qua hơn hihi.

“Cô mắng ai đấy?” Ồ wow, một người vô cùng thông minh lập tức nhảy số.

Tôi ngẩng đầu nhìn sang, cô gái ăn mặc đẹp đẽ ở phía bên phải trợn mắt nhìn tôi,

“Tôi mắng người chứ không mắng cô.”

Cô gái sửng sốt mấy giây mới phản ứng được, thở hồng hộc nói: “Cô mới không phải người!”

“Tôi nói này, cô đừng quá đắc ý, đừng tưởng sử dụng được ba cái thủ đoạn hèn hạ gả cho Trần Tế Xuyên là có thể bình chân như vại.”

Tôi cười ha ha: “Thủ đoạn? Cô có thủ đoạn thì cô cũng dùng đi, chỉ sợ Trần Tế Xuyên chướng mắt cô thôi.”

Giống như bị nói trúng tim đen, khuôn mặt cô gái đỏ bừng lên: “Lúc trước cô la liếm anh Giang Thần nhưng không được, bây giờ lại la liếm anh Tế Xuyên, có con gái nhà ai lại mặt dày như cô không?”

Tôi gắp miếng bánh ngọt nhỏ vào trong đĩa, đè nén sự xúc động muốn trợn trắng mắt: “Làm sao, cô ghen ghét à? Nhưng mà tiếc rằng Trần Tế Xuyên đã là của tôi rồi, cô đừng thương nhớ nữa.”

Khuôn mặt cô gái lúc đỏ lúc trắng, lắp bắp nói: “Ai, ai thương nhớ…”

Vào lúc cô ta lúng túng không thôi, một người phụ nữ ăn mặc như phu nhân đi qua. Các phu nhân nhà giàu xung quanh đều chào hỏi bà ta, xem ra lai lịch không nhỏ.

Cô gái kéo tay người phụ nữ giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, chỉ vào người tôi nói: “Dì nhỏ, cô ta vừa mắng cháu không phải là người!”

Tôi bật cười.

Người phụ nữ khinh thường liếc tôi một cái, khẽ xùy: “Không có giáo dục như thế, ai nuông chiều ra vậy?”

Tôi nhìn bà ta một lúc, nhất thời không nghĩ ra được xem nên phản bác thế nào.

Những phu nhân bên cạnh thấy tôi không nói ra lời, ai ai cũng mang vẻ mặt xem kịch vui.

“Tôi chiều ra đấy.”

“Bà Vương có ý kiến à?” Một giọng nói lạnh lùng có chất cảm truyền đến từ phía sau.

Tôi vô thức quay đầu, Trần Tế Xuyên mang khuôn mặt tuấn tú đi qua.

Không biết tại sao, khuôn mặt tôi hơi nóng.

Một tay ôm hờ bờ vai tôi, tôi không tự chủ được mà thẳng người lên.

Thì ra đây là cảm giác có người làm chỗ dựa.

Thấy là Trần Tế Xuyên, sắc mặt người phụ nữ trở nên khó xử, xấu hổ cười một tiếng: “Là Tế Xuyên à.”

“Không biết vợ tôi sao lại mạo phạm bà rồi?” Trần Tế Xuyên hỏi mà không có chút rung động nào.

“Ôi chao, dì mới từ nước ngoài về, không biết vị tiểu thư này là vợ của cháu, đều tại cháu gái của dì không cẩn thận nói sai.” Nói xong, bà ta liếc cô gái bên cạnh: “Còn không mau xin lỗi đi!”

Cô gái kia trừng tôi một cái, cúi đầu xuống không lên tiếng.

Trần Tế Xuyên khẽ nhếch khóe môi, trong mắt lại không có ý cười: “Sau khi bữa tiệc kết thúc, văn kiện của luật sư sẽ được đưa tới nhà.”


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner