Quảng cáo tại đây
Tình Yêu Giấu Kín

Chương 12



29
“Cuộc nói chuyện gì cơ?”
“Cô ta nói anh không thích tôi. Nếu anh thích tôi, thì đã không để lại tờ đơn ly hôn đó rồi. Tôi vẫn luôn nghĩ
là do tôi muốn ly hôn, nhưng lúc đó tôi mới phát hiện ra, thật ra là anh muốn ly hôn. Vậy nên tôi mới thuận
thế mà đề nghị luôn.”
Lục Minh Yến trầm mặc nhìn tôi.
Cảm xúc trong mắt anh không che giấu được.
Vừa tức giận, vừa bất lực.
“Em không thể nói tất cả là lỗi của anh được, lúc đó anh cũng đâu có biết gì đâu!”
“Là lỗi của anh, anh đã không giải thích rõ ràng, để chuyện này trở thành một mối nguy giữa chúng ta.”
Nhưng thật ra cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho anh được.
Dù sao thì anh cũng đâu có biết tôi bị mất trí nhớ.
“Trần Sương không thể xem là người yêu cũ của anh. Giữa bọn anh chưa từng có gì cả, chỉ là cô ta một
mực dây dưa đơn phương. Anh đã cảnh cáo cô ta từ lâu rồi, ai ngờ cô ta lại xuất hiện lần nữa. Hôm đó, sau
khi em gặp cô ta ở quầy lễ tân, anh đã lập tức cho người đuổi việc cô ta. Tối hôm đó, cô ta cố tình đợi trước
cửa. Khi em nhìn thấy anh, thực ra anh đang chờ xe để đi lấy bánh kem.”
Haizz, thật là trùng hợp mà.
Mọi chuyện cứ thế mà ập đến cùng một lúc.
Cũng vừa hay bị tôi bắt gặp.
Nếu sớm hơn một chút hoặc muộn hơn một chút, có lẽ đã chẳng có chuyện gì rồi.
“Lần đó ở triển lãm tranh, cũng là cô ta tự theo anh đến. Anh chỉ đơn thuần muốn mua bức tranh đó cho
em.”
“Vậy bức tranh của cô ta, không phải anh mua?”
“Anh chưa từng mua tranh cho cô ta.”
Thế thì rõ ràng rồi.
Bài đăng trên mạng xã hội là cố ý để Lục Vy nhìn thấy.
Bởi vì cô ta biết tôi đang ở cùng với Lục Vy.
“Được thôi, vậy là tôi hiểu lầm anh rồi.”
Nhưng chuyện ly hôn năm đó, lý do này chỉ là một phần rất nhỏ.
Kết quả bây giờ.
Giống như một chiếc boomerang.
Tất cả đều quay lại đập vào tôi.
30
Sau khi Lục Minh Yến giải thích rõ ràng, anh hành động rất nhanh chóng.
Anh trực tiếp đuổi Trần Sương đi.
Đã từng lên tiếng đính chính một lần trong giới, lần này anh lại một lần nữa công khai làm rõ rằng giữa anh
và Trần Sương không có bất kỳ quan hệ gì.
Sau đó, anh còn dẫn tôi đi khám bác sĩ.
Tôi hỏi anh làm sao mà biết tôi bị mất trí nhớ là do ngã.
Lục Minh Yến nói, đêm đó sau khi nghe lời tôi nói, anh đã cho người kiểm tra lại camera giám sát trong nhà.
Anh xem đúng khoảng thời gian anh đi công tác.
Và tình cờ thấy được cảnh tôi bị ngã.
Sau khi Lục Vy biết chuyện của tôi.
Cô ấy còn cố ý đến chế nhạo tôi.
“Mình đã nói rồi, trước đó cứ cảm thấy cậu có gì đó khác lạ, hóa ra là vì chuyện này. Lê Giang, cậu còn
tưởng mình xuyên không nữa chứ, đúng là buồn cười thật!”
“Vậy mà cậu cũng không nhận ra mình khác thường à!”
“Là mình sơ suất rồi.”
Lục Vy chế giễu tôi vài câu.
Rồi nhanh chóng quay về chuyện chính.
“Giờ mọi chuyện đã sáng tỏ, vậy khi nào cậu định tái hôn với chú nhỏ của mình?”
Chuyện này tôi thật sự chưa từng nghĩ đến.
Khi tôi còn đang do dự.
Lục Minh Yến từ ngoài cửa bước vào, nắm lấy tay tôi.
“Ngày mai.”
“Tôi đã đồng ý với anh bao giờ?”
Lục Minh Yến ghé sát tai tôi, giọng nói đầy thân mật.
“Tối qua, trên giường.”
Được rồi được rồi, không cần phải nói thêm nữa.
Vậy là chúng tôi, những người mới ly hôn chưa đầy nửa năm.
Lại một lần nữa đi đăng ký kết hôn.
Trớ trêu hơn nữa là.
Ngay trong đêm tái hôn, ký ức của tôi đột nhiên trở lại.
Cái gì mà tôi theo đuổi anh ấy trước chứ. Rõ ràng là anh ấy động lòng trước, tôi chỉ là thèm khát thân thể
anh ấy mà thôi!
“Lục Minh Yến, tối nay anh ngủ ở thư phòng đi!”
“Hả? Vợ ơi, anh lại làm sai gì nữa?”
“Tự mà nghĩ đi!”
( Kết thúc )


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner