Thiện Lương

Chương 9



Mọi người cứ áp sát khiến Du An Hạ đành cắn răng cam đoan: “Thật mà, các người cứ chờ tin từ tôi đi!”

Kế hoạch đoạt công ty sắp bắt đầu rồi.

Tôi nói cho bố mẹ nghe chuyện Du An Hạ định cướp đoạt công ty, tuy bọn họ rất đau lòng, chẳng hiểu vì sao con gái mình lại trở nên ngang ngược như vậy, nhưng bọn họ chẳng còn giận dữ nhiều như khi trước nữa.

Đã qua một thời gian, có lẽ bọn họ đã dần dần chấp nhận con người của em gái tôi.

Bố mẹ tôi lập tức chuẩn bị mọi thứ.

Sau khi Du An Hạ nhận ra việc lợi dụng công ty con để chuyển nhượng tài sản là bất khả thi, nó lại lén lút đến công ty rồi động tay động chân vào tài liệu như trong cốt truyện.

Nhưng nó không biết, tài liệu nó thay đổi chỉ là đống giấy tờ giả mà bố đã chuẩn bị trước.

Cho nên, khi Du An Hạ gióng trống khua chiêng tố cáo công ty thì bố tôi đã chủ động hợp tác điều tra, hơn nữa còn cung cấp đoạn video Du An Hạ lén lút sửa đổi tài liệu.

Tài liệu của công ty chẳng có vấn đề gì, nhưng hành động của Du An Hạ đã hoàn toàn chọc giận mọi người.

Tôi cố ý mua một hot search cho nó, thế là cư dân mạng đều biết chuyện nó cố ý mưu hại bố mẹ ruột vì đám tội phạm kia.

Những lời mắng chửi như “đồ vô ơn”, “lấy oán báo ân” mà tôi từng gánh chịu, nay đều trả lại hết cho nó.

Nhưng những điều ấy cùng lắm thì chỉ có thể hủy sạch thiện cảm của mọi người dành cho nó mà thôi, vẫn chưa đủ để hủy diệt nó.

Bởi vậy, tôi còn có một kế hoạch khác…

15

Trước kia tôi từng nói, tôi cung cấp thông tin về người bị hại cho Du An Hạ.

Nhờ “mai mối” của Du An Hạ mà những người bị hại đó đã liên lạc với đám tội phạm kia.

Bọn họ cố gắng trêu chọc đám người kia bằng những dòng tin nhắn hoặc những ám hiệu, cốt chỉ để khơi dậy dục vọng và bản tính hung bạo trong người chúng.

Hai bên còn hẹn gặp mặt nhau nữa chứ.

Hôm nay, sau khi Du An Hạ lại tiếp tục chuỗi thất bại của mình, các cô gái kia đột nhiên thay đổi thái độ, từ chối gặp mặt, còn bắt đầu kích thích đám tội phạm, cố ý chọc giận bọn chúng.

Hơn nữa, họ còn âm thầm đổ lỗi cho Du An Hạ, ngầm ra hiệu cho mấy tên kia rằng, bọn họ không đến gặp chúng là do Du An Hạ.

Cũng trong ngày hôm đó, tôi “tốt bụng” đưa ra đề nghị với Du An Hạ.

“Cô lại thất bại rồi, chắc bọn họ sẽ giận lắm cho mà xem. Cô đến gặp họ đi, mua rượu ngon với đồ ăn nữa, đến gặp rồi nói chuyện với họ một lúc…”

Sau đó tôi còn hào sảng bày tỏ: “Nghe nói bố mẹ đoạn tuyệt quan hệ với cô rồi, nếu cô không có tiền thì tôi sẽ cung cấp rượu và đồ ăn, cô chỉ việc mang theo thôi.”

Du An Hạ cũng biết sợ khi đám người kia tức giận.

Cho nên nó lập tức đồng ý với lời đề nghị của tôi.

Tôi không nhịn được mà nghĩ, có lúc nó cũng ngây thơ quá đỗi.

Hoặc có lẽ nó quá tự tin vào bản thân, nó cho rằng mình có thể khống chế đám người từng phạm tội kia.

Nhưng nó không hiểu, người mà nó giúp đỡ đều là bọn tội phạm, bản chất tàn bạo đã ăn sâu vào xương máu của chúng rồi.

Dù đã được cải tạo thì bản tính của chúng vẫn độc ác như trước mà thôi.

Sự phẫn nộ hòa cùng rượu cồn khiến bản tính thô bạo và dục vọng của đám người kia bị kích thích một cách dễ dàng.

Mà người duy nhất có mặt ở đó để chúng trút hết ra chỉ có Du An Hạ mà thôi.

Nó không biết việc la hét, phản kháng hay giãy giụa chỉ khiến bọn chúng hưng phấn hơn mà thôi.

Giây phút đó, chúng đã hóa thành sói… Còn Du An Hạ là miếng thịt cừu nướng ngoài giòn trong mềm thơm ngon nứt mũi.

Bọn chúng đồng loạt xông tới, nuốt trọn nó vào bụng…

Đêm hôm đó, hàng xóm kế bên cũng nghe thấy tiếng cầu cứu của Du An Hạ.

Nhưng trong đó toàn là tội phạm, ai mà dám đến cứu nó.

Có người đề nghị báo cảnh sát, nhưng người khác lại ngăn cản, Du An Hạ tốt với đám tội phạm kia như vậy, thậm chí còn chống đối người nhà vì bọn chúng, nói không chừng là cô ta tình nguyện thì sao?

Mọi người cảm thấy cũng có lý, cho nên người muốn báo cảnh sát kia cũng do dự.

Sau nửa đêm, căn phòng kia yên tĩnh trở lại, lúc này mới có người tốt tính báo cảnh sát.

Chờ cảnh sát tới nơi thì Du An Hạ đã hấp hối rồi…

Nó được đưa đến bệnh viện, tôi và bố mẹ đóng viện phí cho nó.

Đừng hiểu lầm, tôi không tha thứ cho nó đâu.

Tôi chỉ muốn biết, sau khi trải qua chuyện này thì nó còn thốt ra được mấy câu tha thứ hay dùng sự lương thiện của mình để giúp đỡ đám người đó nữa hay không?

Du An Hạ hôn mê suốt một tuần mới tỉnh lại.

Chuyện đầu tiên nó làm khi mở mắt ra chính là gào thét muốn g.iế.t đám người kia.

Sự thật đã chứng minh, nữ chính thiện lương rộng lượng cũng chỉ vì dao găm không rạch trên người nó mà thôi.

Khi nó biến thành người bị hại, nó không thể hùng hồn buộc người khác phải tha thứ, ép bản thân phải tha thứ như khi trước nữa.

Ha, buồn cười thật.

Tôi đợi nó phát điên xong mới trả lại nó những lời nó từng nói.

“Bọn họ gây ra lỗi lầm, nhưng chẳng phải em vẫn bình an đấy ư? Sao không cho bọn họ có cơ hội thay đổi?”

“Trên thế giới không có ai xấu hoàn toàn, bọn họ chỉ không có cơ hội làm người tốt mà thôi. Du An Hạ, em có thể sống lương thiện một chút được không? Cho bọn hắn thêm cơ hội nhé?”

“Sao em lại báo cảnh sát bắt bọn họ chứ? Em đâu thể ác độc như vậy? Bọn họ rất đáng thương. Hơn nữa, bây giờ em như bông hoa nát rồi, sau này còn ai chịu lấy em nữa? Bọn họ muốn em là phúc cho em lắm rồi.”

“Chị nói có lý lắm đúng không? Em gái.”

Nó sửng sốt hồi lâu rồi chợt ôm đầu hét ầm lên: “A! A a a!”

16

Dẫu gì thì Du An Hạ cũng là nữ chính, tố chất mạnh mẽ không giống như người thường.

Nó ương ngạnh như loài gián vậy, tinh thần cũng khôi phục rất nhanh.

Nó bắt đầu đăng mấy dòng trạng thái, lần này, nó dùng thân phận người bị hại để lên án mạnh mẽ mấy tên tội phạm kia.

Trong miêu tả của nó, nó tốt bụng giúp đỡ bọn chúng, nhưng bọn chúng lại ăn mật trả gừng, không chỉ gây tổn hại đến cơ thể và tinh thần của nó, mà còn phụ bạc tấm lòng lương thiện của nó.

Nó nói, hạng người ra tù mà vẫn không biết hối cải như vậy chính là kẻ xấu, hy vọng cảnh sát có thể nghiêm trị, tốt nhất là nên xử t.ử h.ì.nh.

Những hàng chữ nó đăng lên tràn đầy hận thù với đám người kia.

Giờ phút này, nó thật giống chúng tôi của trước kia.


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner