Thiện Lương

Chương 7




Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.

Chỉ cần nó vẫn tung tăng khắp nơi thì mối nguy luôn chầu chực trong cuộc sống của bố mẹ và tôi, cả những người bị nó hãm hại sẽ không bao giờ được diệt trừ.

Tôi cần một cơ hội hoàn hảo để có thể diệt cỏ tận gốc.

Vốn dĩ việc thu nhận đám người kia phải xảy ra vào hai năm nữa, nhưng với tình hình bây giờ, có phải chuyện sinh tử của bố mẹ và tôi sẽ đến sớm hơn không?

Trong cốt truyện gốc, Du An Hạ tạo ra Kim Bất Hoán không chỉ để chứng minh việc “người xấu cần được trao cơ hội để trở nên tốt hơn” mà còn có mục đích khác, chính là tìm nguồn lao động, mang danh tuyển dụng nhân viên để “giúp đỡ” các công ty.

Ý định thật sự của nó là sắp xếp những tên tội phạm trong Kim Bất Hoán vào các công ty khác nhau, cốt để chứng minh những người như họ vẫn chẳng khác gì người thường.

Ý tưởng đó rất tốt, nhưng lúc áp dụng nào có đơn giản như vậy.

Các công ty luôn kiểm tra lý lịch của nhân viên, hiển nhiên chẳng nơi nào muốn nhận người đã từng “bóc lịch” cả, chỉ có vài công ty hiểu được sứ mệnh cao cả mà Du An Hạ muốn làm mà thôi. Bởi vậy còn rất nhiều thành viên trong tổ chức của nó vẫn chưa tìm được công việc.

Thế là Du An Hạ lại nhắm vào công ty của chính nhà mình. Nó hy vọng bố mẹ thu nhận những người đó.

Nhưng khi ấy, Du An Hạ đã lén lấy một phần quỹ của công ty để nuôi sống Kim Bất Hoán, điều này gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến quá trình vận hành của công ty.

Bố mẹ tôi bận đến chạy đôn chạy đáo, làm sao họ có thể nhận những người đó vào làm được chứ.

Chính sự từ chối của bố mẹ đã khiến Du An Hạ ôm mối hận, nó cảm thấy bố mẹ là những kẻ tư bản ích kỉ và không có lòng vị tha.

Nó nói, “Các người có tiền chữa bệnh cho chị ta, có tiền quyên góp cho viện mồ côi, thậm chí còn thuê những người từng bị tổn thương giống chị ta vào công ty, nhưng sao các người lại nhẫn tâm với Kim Bất Hoán như vậy hả?”

“Sao các người lại phán xét người ta với ánh mắt thành kiến như thế chứ? Nếu sống lương thiện thì chúng ta không nên phân biệt đối xử, các người tiêu chuẩn kép quá rồi!”

Nó còn nói: “Vì những kẻ không cho người ta cơ hội sửa chữa sai lầm như bố mẹ mà xã hội mới không yên đó! Là lỗi của tất cả các người!”

Bố tôi bị nó đẩy ngã trong lúc cãi vã, nặng đến mức hôn mê nhập viện, mẹ tôi giận đến độ muốn đoạn tuyệt quan hệ với nó.

Nhưng nó đâu thèm để ý đến mấy chuyện đó. Nhân lúc bố đang nằm viện, nó chuyển một phần tiền lớn dưới danh nghĩa của công ty con, rồi còn động tay động chân vào tài liệu của công ty nữa chứ.

Sau đó, nó tố cáo bố tôi làm ăn phi pháp, biển thủ công quỹ, rửa tiền và trốn thuế

Con gái tố cáo và đứng ra làm chứng nên độ tin cậy khỏi phải bàn, ai cũng khen nó sống có đạo đức, chí công vô tư, còn bố mẹ tôi là đám thương nhân lòng dạ hiểm độc.

Người bố đáng thương của tôi vừa mới đỡ bệnh được một chút đã bị đưa đi điều tra cùng mẹ tôi, danh dự cả đời người bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Du An Hạ đường đường chính chính tiếp quản công ty, nó sa thải hầu hết các nhân viên cũ của công ty rồi đưa đám Kim Bất Hoán vào làm.

Nó cũng công khai tuyên bố trước truyền thông rằng, chỉ cần Du thị còn thì những người mắc sai lầm luôn có cơ hội làm lại cuộc đời.

Nếu chỉ như thế thì không sao, người ta có thể nói nó lương thiện với đám người từng lầm lỡ, tuy vẫn có người chẳng hiểu hành động của nó, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến việc nó đang được rất nhiều người ủng hộ và cảm kích.

Hơn nữa, chẳng ai có thể động chạm tới hình ảnh thiên sứ lương thiện của nó trong lòng mọi người.

Nhưng có thế nào thì nó cũng không nên động vào những người bị hại!

12

Du An Hạ tuyên bố rằng nó sẽ cố gắng hết sức để giúp những người trong Kim Bất Hoán có cuộc sống tốt hơn.

Nó muốn dùng nỗ lực của mình để chứng minh với mọi người rằng những kẻ từng phạm sai lầm cũng có cuộc sống đầy đủ như bao người khác.

Không thể nói ý tưởng của nó có vấn đề, nhưng cách làm của nó khiến người ta khiếp đảm vô cùng!

Nó lập ra ước định mang tên “Kế hoạch hạnh phúc” cho những người đó, nói thẳng ra là kế hoạch tìm phụ nữ để phục vụ cho bọn tội phạm kia!

Điều khốn nạn hơn nữa chính là người mà nó muốn tìm kiếm lại là những phụ nữ từng bị tổn thương giống như tôi.

Bao gồm cả tôi…

Tệ nhất trong số đó là hai cô gái được bố mẹ tôi nhận vào làm nhân viên tạp vụ trong công ty.

Một người trong số họ cũng được cứu vớt khỏi một ngôi làng hẻo lánh trên núi như tôi, cô ấy bị c.ắt l.ưỡi, cũng không đọc hay viết được nhiều. Khi mọi người hỏi tên thì cô ấy chỉ viết mỗi chữ “Ngũ”, từ đó mọi người đều gọi cô ấy là Tiểu Ngũ.

Người còn lại bị bắt đi lúc đang là sinh viên, tên cô ấy là Tiểu Diệp. Sau lần đó, cơ thể và tinh thần của cô ấy đều bị tổn thương nghiêm trọng, thậm chí một bên mắt còn bị mù nữa.

Những tên kh.ốn ki.ếp khiến họ ra nông nỗi này đang ở trong Kim Bất Hoán.

Du An Hạ buộc hai cô gái ấy phải chăm sóc mấy tên đàn ông đã từng hành hạ bọn họ thật cẩn thận, theo cách nói hoa mỹ của nó thì nó chỉ đang “giúp các cô ấy vượt qua chướng ngại trong lòng”.

Nó hi vọng hai cô gái ấy chứng kiến sự thay đổi của những kẻ từng bạo lực người khác, cũng hi vọng các cô ấy có thể tự nhận ra điểm tốt đẹp của bọn chúng.

Cho nên, nó tự ý tổ chức hôn lễ cho bọn họ ngay trong công ty, ép người bị hại phải lấy người từng hại mình.

Và không chỉ có hai cô dâu, cô dâu thứ ba chính là tôi – người đã phát đi.ên vì ám ảnh tâm lí.

Nói “cả tà quy chánh” thì đơn giản lắm, nhưng làm sao có thể đơn giản như vậy được chứ?

Thú tính ẩn sâu trong người những con quỷ khát máu đó lại bùng phát khi chúng trông thấy những cô gái từng bị chúng làm nhục đang sợ hãi đến run rẩy trước mặt chúng một lần nữa.

Đêm đó là đêm hoan lạc của bọn tội phạm, còn người bị hại chúng tôi đã bước tới cánh cửa địa ngục.

Đêm đó, tôi bị tra tấn đến ch.ết. Tiểu Ngũ bị đánh ch.ết khi chống cự, còn Tiểu Dạ thì t.ự s.át ngay từ những giây phút đầu tiên.

Khi biết tin tôi mất, bố tôi sốc đến mức ngất đi và không bao giờ tỉnh lại được nữa.

Mẹ tôi lo tang lễ cho hai bố con tôi xong thì nhảy từ tầng trên của công ty xuống, tan xương nát thịt, ch.ết không nhắm mắt.

Trước cái ch.ết của cả nhà tôi, Du An Hạ đau buồn khóc lóc một trận, nhưng không phải vì những người thân trong gia đình nó, mà là vì những tên kh.ốn trong Kim Bất Hoán.

Nó buồn vì họ vẫn chưa hoàn toàn thay đổi.

Cho nên nó lại nghĩ ra cách mới.

Nó dùng lợi ích tốt nhất để lôi kéo những cô gái từng bị hại đến công ty, sau đó cầu xin bọn họ “giúp” mấy kẻ trong Kim Bất Hoán thay đổi.

Nó xây nên một thiên đường cho bọn tội phạm, nhưng lại đẩy những người thật sự bị hại về lại địa ngục.

Đây chính là thiện lương của Du An Hạ, cũng chính là định nghĩa về “thiện lương” của cuốn sách này.

Tôi chẳng thể nào đồng ý với cách nghĩ đó!

Tôi sẽ không để chuyện trong truyện xảy ra đâu!

Có lẽ đúng là tôi không đủ lương thiện thật, vì có thế nào thì tôi cũng không bao giờ tha thứ cho đám người đốn mạt kia đâu!

Tôi nhắn tin vào nhóm trò chuyện của những người bị hại, các cô gái kia đều suy nghĩ giống tôi, chúng tôi không thể tha thứ cho những kẻ từng làm hại chúng tôi được!

Cho nên, dù có phải làm ngược với khái niệm “chính nghĩa” và “thiện lương” của thế giới này thì chúng tôi vẫn muốn phản kháng.

Hiển nhiên, nữ chính trong thế giới này, Du An Hạ, sẽ là kẻ thù của tất cả chúng tôi!


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner