Xuyên Trở Về Năm Bạn Trai Học Cấp Ba

Chương 4



4.

Không giống như tôi tưởng tượng.

Nơi ở của Thẩm Tư Hành không tồi, căn nhà sạch sẽ sáng sủa, đồ điện mọi thứ đều đẩy đủ.

“Anh ở nơi này mà không có tiền ăn cơm sao?”

Hắn lấy thuốc ra, nghiêm túc mà bày biện.

“Của chú, không phải của tôi.”

Như sợ tôi không hiểu, Thẩm Tư Hành lại bổ sung: “Bố của Thẩm Kim Bạch.”

Khó trách tôi cứ cảm thấy căn nhà này không hề có hơi người, không giống như nhà có người ở.

Có lẽ Thẩm Tư Hành chỉ xem nơi này là chỗ dừng chân, hoặc là, trừ căn nhà này ra thì không ai thèm để ý đến cuộc sống của hắn.

Hắn chỉ cần còn tồn tại là được.

Tôi im lặng một hồi lâu.

Khiến Thẩm Tư Hành phá lệ một liếc một cái.

“Tay.” Hắn bước hai bước đi tới, vươn tay với tôi.

Từ trên tay của hắn có thể nhìn thấy cuộc sống của Thẩm Tư Hành cũng không quá tốt.

Móng tay hắn cắt vừa ngắn vừa tròn, nhưng có thể nhìn thấy cục máu đông trên những ngón tay ấy.

Như có người dùng lực nghiền lên.

Lòng bàn tay mở ra hướng về phía tôi cũng có vết thương.

“Tay cô.” Thấy tôi vẫn không có động tác, Thẩm Tư Hành lại giải thích lần nữa, vặn mở bàn tay đang nắm chặt của tôi.

Lúc này tôi mới phát hiện mình vô thức mà nắm chặt tay, để lại một vòng vết hằn hình trăng non.

Tôi theo bản năng nhìn lên, đối mắt với Thẩm Tư Hành.

“Không sao cả, đừng sợ.”

Giọng hắn thấp thấp, không biết là đang nói với tôi hay đang nói với chính mình.

“Tôi không có thảm như cô tưởng tượng đâu.”

Ký ức trùng lên nhau, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh bây giờ.

“Còn không thảm hả?”

Thẩm Tư Hành thật là một người rất tốt, rất tốt.

Dù là quá khứ, hay là hiện tại, tôi vẫn luôn cho rằng như thế, chưa bao giờ thay đổi.

“Tôi sống đến hôm nay, được học hành đầy đủ, không có ai chèn ép tôi cả.”

“Không có ai?” Tôi lặp lại những lời này.

Trong suy nghĩ của tôi, xung quanh hắn toàn là những kẻ đáng giận.

Hắn trở thành như thế này, người lớn trong nhà không thể nào không biết, nhưng mà cảm thấy không cần thiết nên mới giả vờ câm điếc mà thôi.

“Tuy từ khi mới ra đời tôi đã bị vứt bỏ, nhưng tôi không có lý do gì để mà oán hận cả. Ba tôi nói mẹ ruột tôi còn nhỏ, bà ấy không thể cũng không dám gánh vác hậu quả, tôi hiểu được.”

“Ba tôi nhặt tôi về, không hề đối xử tệ với tôi. Mẹ tôi tái giá cũng mang tôi theo, hiện tại tôi có sách để đọc, có tương lai, không có gì là thảm cả.”

Sắc mặt Thẩm Tư Hành vẫn như thường, bình tĩnh mà kể lại tất cả, rồi xoay người rót cho tôi một ly nước.

“Còn ấm, uống đi.”

Tôi nhận ly thủy tinh, tay cảm nhận được ấm áp.

Thẩm Tư Hành tiếp tục nói: “Còn đám người Thẩm Kim Bạch kia, tôi không thể nói không hận họ. Nhưng mà cuộc sống của mẹ tôi thật sự không dễ dàng, tôi chỉ có thể không hận.”

Tôi ngửa đầu uống một ngụm nước, thật sự còn ấm.

Lại cảm thấy hoa mắt chóng mắt.

Có lẽ Thẩm Tư Hành không cần tôi cứu vớt, hắn có đất trời của riêng hắn, có quy tắc và phương thức hành xử của riêng mình.

Không phải không biết phản kháng, mà là hắn càng biết cuộc sống này khó khăn hơn tôi, biết một người phụ nữ mang theo một đứa con gả vào nhà giàu là gian nan như thế nào.

Mẹ nuôi của hắn không phải không yêu hắn, nhưng cũng không phải yêu hắn.

Nhưng mà… nhưng mà…

Tôi yêu hắn.

Tôi không đành lòng.

“Tại sao lại nói những thứ này với em?” Tôi cụp mắt, tầm mắt mờ đi, ngón tay ấn lên thành ly thủy tinh, rồi lại dời đi.

Trong điện thoại tôi vẫn còn đoạn video quay lại cảnh b/ạ/o l/ự/c học đường ngày đó.

Mỗi một kẻ đều bị tôi quay lại rõ ràng.

Nếu tung lên, Thẩm Kim Bạch có lẽ sẽ bị trừng phạt, có lẽ không.

Nhưng Thẩm Tư Hành và mẹ nuôi của hắn chắc chắn sẽ bị.

Thẩm Tư Hành tránh không đáp, hỏi ngược lại tôi: “Tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy?”

Ánh mắt tôi một lần nữa rơi xuống trên mặt hắn, trong đôi mắt trắng đen rõ ràng tràn ngập bướng bỉnh và khó hiểu.

“Bởi vì em muốn.”

Tôi vô thức cử động ngón tay, rõ ràng mà cảm nhận sự ấm áp từ chất lỏng trong ly.

“Thẩm Tư Hành.” Một tay khác của tôi cũng đưa lên, đổi thay hai tay cùng cầm ly.

Nghiêng đầu cười với hắn, cố gắng khiến giọng điệu của mình trở nên vui đùa.


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner